Nhớ Mẹ

Tác giả: Tuấn Nguyễn

Ai dám bảo đời mình không có mẹ
Nếu đúng chăng chỉ có mỗi Dolly
Đừng để rồi trong giây phút biệt ly
Mắt nhòe lệ, khóc "mẹ tôi vừa mất"

Hỏi trên đời, điều gì hạnh phúc nhất?
Có phải chăng là châu báu, bạc vàng
Quyền chức to ? hay nhà rộng, xe sang ?
Quá bé nhỏ với đời luôn còn Mẹ

Ta tự nhủ tim chưa hề rung khẽ
Có bao giờ thổn thức với Mẹ đâu
Còn Mẹ ta hơn chín tháng nguyện cầu
Tim con mình luôn đập đều, đập khỏe

Ngày hôm nay ta nên hình, nên vẻ
Nhắc lòng mình hãy lắng đọng thật sâu
Đừng mải mê ham cuộc sống sang giàu
Ngoảnh mặt lại để quên mình gốc rạ

Giao tiếp hàng ngày luôn mồm vâng, ạ !
Với mọi người ngay cả đứa trẻ con
Ơn sinh thành lớn tựa biển tựa non
Nhưng hai tiếng " Cảm ơn " không nói nổi

Làm Mẹ buồn ta chưa hề xin lỗi
Mẹ vẫn thứ tha con Mẹ thơ ngây
Phút chạnh lòng con trai mẹ ngồi đây
Ôm mặt khóc ! ..." Ngàn lần con xin lỗi Mẹ "
Tuấn Nguyễn
P/S: Cừu Dolly (5 tháng 7 năm 1996 - 14 tháng 2 năm 2003) là động vật có vú đầu tiên được nhân bản vô tính trên thế giới
Chưa phân loại
Uncategorized