Thu Cuối

Tác giả: Hồng Dương

Thu vừa ghé nắng nồng cay màu lá
Bờ xanh xao nay đã úa phai vàng
Bến địa đàng hoang trống giấc liêu lang
Ê va đặt gót nàng lên chiều rụng

Thu phiêu lãng theo làn mây trắng mỏng
Hạt nắng mờ trên sóng vỡ buồn lay
Em mùa thu đi lạc tới nơi này
Ta ẵm mộng ngồi đây nhìn cánh gió

Đời như nước chảy trôi tìm hương cỏ
Đá hao mòn nằm đó đợi mùa trăng
Xa ngàn khơi thu thả bổng tơ vàng
Đây ngõ hẹp bàng quang ta ngồi đợi

Đây trần thế rạm sầu màu chưa mới
Sợi tơ đời chưa cởi nuộc duyên sâu
Nhìn thu sang sương nhuộm kín mái đầu
Ta chợt hỏi còn bao nhiêu lần nữa

Thu lại đến ... thu đi mà không hứa
Ngõ thời gian khép của chính loan phòng
Lá thu phai cay lệ đắng sương phong
Ta thu vẫn chưa đồng tình nguyện ước

Đêm nay nữa ta và thu phận phước ?
Để cùng nhau hạnh phúc thật đong đầy
Trúc mai say cho cạn bến trời mây
Cho trần thế mắt ngây nhìn ta chết ...

ĐH, QT. 18.08.2018
Chưa phân loại
Uncategorized