Tác giả: Tuấn Nguyễn
Ta nợ đêm này một bữa say
Cho đời vơi bớt chút chua cay
Để cho men rượu hồng lên má
Để dáng giai nhân chẳng úa gầy
Ta nợ hoàng hôn chút ráng chiều
Gom về vá lại cuộc tình xiêu
Để ngăn giá buốt khi đêm xuống
Để cảnh cô phòng bớt tịch liêu
Ta nợ ngày mai một chuyến đi
Đi tìm nơi cất cái sân si
Để Tâm thù hận tiêu tan hết
Để khỏi tàn phai tuổi xuân thì
Ta nợ đời nhau một chữ tình
Mà sao em cứ mãi lặng thinh
Trăm năm chồng vợ duyên cầm sắt
Đậm mãi tim ta một bóng hình
Tuấn Nguyễn
Cho đời vơi bớt chút chua cay
Để cho men rượu hồng lên má
Để dáng giai nhân chẳng úa gầy
Ta nợ hoàng hôn chút ráng chiều
Gom về vá lại cuộc tình xiêu
Để ngăn giá buốt khi đêm xuống
Để cảnh cô phòng bớt tịch liêu
Ta nợ ngày mai một chuyến đi
Đi tìm nơi cất cái sân si
Để Tâm thù hận tiêu tan hết
Để khỏi tàn phai tuổi xuân thì
Ta nợ đời nhau một chữ tình
Mà sao em cứ mãi lặng thinh
Trăm năm chồng vợ duyên cầm sắt
Đậm mãi tim ta một bóng hình
Tuấn Nguyễn