Trả Lại Cho Cô

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Trả Lại Cho Cô

Cô cứ ngỡ giờ đây cô đã thắng
Cuộc trêu đùa ngày tháng ái tình tôi
Để thỏa mãn ẩn ức của một thời
Trao trọn trái bị người ta vong phụ!

Nay cô diễn kịch dài đầy thương nhớ
Mắt trải sầu than thở cảnh bi ai
Giọng ngọt ngào nhỏ nhẹ rót vào tai
Niềm trải bút u hoài bao não nuột

Rồi sau đó âm thầm cô cất bước
Vào vườn tre ngó trước ngoảnh nhìn sau
Tay lẹ làng khép cổng thật là mau
Môi tủm tỉm bọt trào loang hai mép!…

Cô chẳng ngờ tôi đã từng da diết
Biết thế nào là thiệt với là ngoa
Tiếng âm vang vọng lại tận trời xa
Đâu nhạc khúc đậm đà, đâu ngọn chướng

Mặt tỏ sầu nhưng đôi tròng ẩn hiện
Một cái gì sâu hiểm chốn u minh
Lời nỉ non thắm thiết điệu ru tình
Lại gãy nhịp thình lình khi phật ý

Nỗi héo hắt như ngàn đau níu ghị
Khéo biến thành bộ rễ hút tàn phân
Hết dưỡng rồi teo quánh nhả màu xanh
Cho khô héo rụng dần từng chiếc lá

Thôi cô ơi! Giờ đây tôi xin trả
Những bông đùa trước ngõ của cô treo
Dẫu cuộc đời buồn bã biết bao nhiêu
Thà lặng lẽ dưới chiều nghe gió thổi!...

9/6/2017
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized