Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
TÌNH LẶNG
Nói để rồi đây có vỡ tan?
Với ôm nỗi nghẹn lịm cung tầng
Anh đành phải nén niềm tha thiết
Em hỡi! Bên bờ có hiểu chăng!
Yêu ai từ độ mùa thu ấy
Anh thấy hoa xuân trải bóng dài
Đi dưới ráng chiều trôi lãng đãng
Người ơi! Có hiểu ngất men say?
Anh mang vương vấn gói vào tim
Yêu lặng âm thầm thả dưới đêm
Thật thắm như trăng ngàn rạng ánh
Nhiều trong giấc ngủ ảnh hình em…
Bây giờ con sáo đã sang sông
Ôi! Nát hồn thương, nhỏ lệ hồng
Em bước theo chồng về xứ lạ
Đâu còn chi nữa để mà trông
Từ nay vĩnh biệt tình yêu nhé!
Tất cả vùi chôn đáy huyệt rồi
Bến mộng phủ dầy sương tuyết trắng
Đêm dài, ảm đạm ngắm mây trôi!...
Nguyễn Thành Sáng
Nói để rồi đây có vỡ tan?
Với ôm nỗi nghẹn lịm cung tầng
Anh đành phải nén niềm tha thiết
Em hỡi! Bên bờ có hiểu chăng!
Yêu ai từ độ mùa thu ấy
Anh thấy hoa xuân trải bóng dài
Đi dưới ráng chiều trôi lãng đãng
Người ơi! Có hiểu ngất men say?
Anh mang vương vấn gói vào tim
Yêu lặng âm thầm thả dưới đêm
Thật thắm như trăng ngàn rạng ánh
Nhiều trong giấc ngủ ảnh hình em…
Bây giờ con sáo đã sang sông
Ôi! Nát hồn thương, nhỏ lệ hồng
Em bước theo chồng về xứ lạ
Đâu còn chi nữa để mà trông
Từ nay vĩnh biệt tình yêu nhé!
Tất cả vùi chôn đáy huyệt rồi
Bến mộng phủ dầy sương tuyết trắng
Đêm dài, ảm đạm ngắm mây trôi!...
Nguyễn Thành Sáng