Vườn thơ Cùng Thư Giản
  • Trang chủ
  • Thêm bài thơ
  • Welcome Guest
  • Login

Vắng...

Tác giả: Đặng Ngọc Ngận

anh vừa cuộn tròn nỗi nhớ
lăn vào không gian để khỏa lấp em?
cái nỗi nhớ mà - anh bảo gọi - chẳng có tên
vừa lạnh lẽo vừa lạ lùng - cười đấy
con người ta bao giờ - hình như cũng vậy
cái thật đến đắng lòng - lại vẫn bảo - đó hư vô
...
Chưa phân loại
Uncategorized
Thơ cùng tác giả
  • Là Địa Ngục?!...
  • Ngày Quyết Định Ra Toà
  • Không Biết Từ Đâu Con Đến
  • Sáng Nay Em Thức Dậy
  • Nhớ
  • Em Không Chịu Đâu
  • Cỏ....
  • Xuân Đến Từ Đông..
  • Cỏ Lông Chông ...
  • Mẹ Và Hoàng Hôn...
Thơ tương tự
  • Vàng (Trí Minh)
  • Vắng (Bounthanh Sirimoungkhoune)
  • Vàng (Lê Gái)
  • Vâng (Nguyễn Bính)
  • Vắng (Dũng Lê Ngọc)
  • Vắng (Trần Bảo Kim Thư)
  • Vắng (Bão Biển)
  • Vắng (Yên Nhiên)
  • Váng ! (Scum !)
  • Vắng ! (Thiện Hoàng Văn (Hạ Vàng Nỗi Nhớ))
Thơ bạn muốn xem
  • Xin Vé Tuổi Thơ
  • Màu Nhiệt Huyết
  • Vào Mộng Em Đây
  • Mưa Chiều
  • Nhật Ký Buồn Tênh ...
  • Tôi Trở Về Trên Những Dặm Gai Đâm
  • Buông Câu Giữa Trời
  • Hạnh Phúc Nào Cho Em
  • Lời Tiễn Mùa Thu
  • Chữ Duyên
Nhà thơ bạn muốn xem
  • Lưu Vũ Tích
  • Vĩnh Khanh
  • YÊU THOÁNG QUA
  • Trăng Quê
  • Mây Chiều
  • Đâng Dat
  • Đoàn Thị Điểm
  • Vụhungviet
  • Niê A Dũng
  • Thái Mộng Trinh
©2025 - CungThuGian.com