Tâm Sự Cùng Đêm

Tác giả: Hồng Dương

Đông về lại ... gọi nhờ nơi trú ẩn...
Đêm đã khuya ta vẫn chửa muốn nằm
Góc phòng im ôm chiếc bóng đen bầm
Gió lạnh lót nghe râm ran song cửa

Đêm ngẫm nghĩ tới từng câu từng chữ
Thấy lòng mình như cứ mãi tan ra...
Mắt mỏi mòn nhìn sương trắng la đà
Khói thuốc vín nóc nhà rồi đặc lại....

Đêm trầm tĩnh rủ hồn người đi mãi
Gói nỗi niềm vung vãi hết vào sương
Ngỡ tan đi sao mãi cứ vấn vương
Rồi đọng lại nằm trương phềnh ra đó....

Nhờ đêm giấu hết vào trong ngọn gió
Gió chây lỳ lại bỏ mặc ngoài hiên
Lòng đa đoan ôm nặng đã bao phen
Thôi để mặc nỗi niềm ... từng giấu kín

Bầu tâm sự trút vào đêm...đêm nhịn...
Khói thuốc buồn bầm tím cả làn bay
Thu chết vàng nhuộm xạm xịt ngón tay
Ta cứ mãi dải bày niềm tâm sự....
Chưa phân loại
Uncategorized