Có Một Ngày...

Tác giả: Ktd

(Có một ngày xác nằm đó .....bơ vơ
Hồn có biết là mình vưà mới chết
Nếu như biết chắc hồn sầu da diết
Hay hồn cười mới hết nợ trần gian )

Xác là bụi thôi trả về cho bụi
Tim là đau thôi trả lại cho đau
Máu là nước bốc hơi về với nước
Tình là gì sao cứ mãi hư hao

Có một ngày xác nằm đó xanh xao
Mắt đã nhắm chắc nhìn vào quá khứ
Máu thôi chảy về con tim tình tự
Phổi lạnh lùng hơi thở tắt thiên thu

Xác nằm đó trong quan tài lạnh lẽo
Xức dầu thơm mặc aó mới ngại ngùng
Tóc chãi mượt hai bàn tay dằn bụng
Trán bây giờ hết suy nghĩ mông lung

Chiếc xe tang chở xác vào nghĩa địa
Bó hoa Cườm ủ rũ héo thê lương
Trơì ãm đạm xám một màu tang tóc
Giọt vắn giọt dài ai khóc yêu thương

Vị linh Mục cầm quyển kinh nghi lễ
Áo chùng đen khăn quàng cổ buồn hiu
Vệt nắng đổ loang trên phần mộ mới
Huyệt đạo sầu ba thước đất rong rêu

Một nắm đất rồi năm mười nắm đất
Phủi tay đi không cất một lời chào
Nằm đưới mộ xác không còn biết tủi
Lạnh tanh rồi làm sao cảm đớn đau

Xác nằm đó rữa tan theo ngày tháng
Những con dòi riã cạn thịt ...còn xương
Xương trắng hếu trơ ra từng ngón mộng
Ddẹp nõn nà ngón đeo nhẩn sang sông

Thu nương gió mới về trên ngọn cỏ
Hồn thi nhân còn đó một trơì mơ ?
Nghiã trang vắng hoang sơ vầng trăng tỏ
Còn lại gì... hay chỉ một bài thơ

Ktd 7-00
Chưa phân loại
Uncategorized