Áo

Tác giả: Phù Dung

Mỗi ngày mỗi đổi đủ ba màu áo...

Áo màu xanh buổi sáng...
cho bao hy vọng của đầu ngày.
Mong manh như tia nắng sớm len qua rèm cửa,
Đời có lẽ vẫn vui,
như ngày hội ở phía ngoài kia...

Buổi trưa,
nắng cháy bỏng môi hôn vàng áo lụa,
Vàng của tuổi hoàng kim,
hay vàng của những héo úa tàn phai ?
Một thoáng mắt nhìn rực lửa,
thiêu cháy hồn ai...
Tay ươm nắng,
Ủ giấc mơ đời bước chân qua vội vã...

Chiều mưa về...
Vỡ òa cơn giông buồn bã,
Áo tím thẫm nỗi sầu...
nhàu nát của những gối chăn xưa...

Đổi thay từng ngày,
Áo vẫn là áo của nắng sớm chiều mưa.
Thay đổi áo...
nhưng ngày hôm qua, hôm nay hay ngày mai màu đời vẫn vậy.
Quẩn quanh đây...
Chưa phân loại
Uncategorized