Tác giả: Thiên Ân
“ SÔNG QUÊ”
Cảm xúc từ bài “ SÔNG QUÊ” của nhạc sĩ Đuynh Trầm Ca.
Dòng sông chảy, trí nhớ tràn
Bến bồi, bến lở ở làng anh , em
Mỗi ngày đi học đưa duyên
Mù u từng nhánh gầy thêm mấy mùa?
Bướm vàng ve vãn sớm trưa
Tan trường anh chẳng đón đưa bao giờ?
Sông chiều ngược gió gieo mơ
Biển dâu người đã xa bờ sông quê
Chiều nay nương náu bên đê
Câu thề vụn vỡ, câu thề ỉm im
Về đây mất hút bóng chim
Cánh cò la lả về miền ca dao
Sóng đời cuộn chảy đi mau
Anh còn quanh quẩn bên rào mồng tơi
Dòng sông nay cạn nước rồi
Lục bình rũ cánh nằm phơi chẳng cười
Mù u con bướm dở hơi
Câu ca bé dại ru thời lệ hoang
Con đò chẳng bóng người sang
Nao lòng vắt cạn mấy hàng lệ khô?
Ân Thiên ( Bình Dương)
Cảm xúc từ bài “ SÔNG QUÊ” của nhạc sĩ Đuynh Trầm Ca.
Dòng sông chảy, trí nhớ tràn
Bến bồi, bến lở ở làng anh , em
Mỗi ngày đi học đưa duyên
Mù u từng nhánh gầy thêm mấy mùa?
Bướm vàng ve vãn sớm trưa
Tan trường anh chẳng đón đưa bao giờ?
Sông chiều ngược gió gieo mơ
Biển dâu người đã xa bờ sông quê
Chiều nay nương náu bên đê
Câu thề vụn vỡ, câu thề ỉm im
Về đây mất hút bóng chim
Cánh cò la lả về miền ca dao
Sóng đời cuộn chảy đi mau
Anh còn quanh quẩn bên rào mồng tơi
Dòng sông nay cạn nước rồi
Lục bình rũ cánh nằm phơi chẳng cười
Mù u con bướm dở hơi
Câu ca bé dại ru thời lệ hoang
Con đò chẳng bóng người sang
Nao lòng vắt cạn mấy hàng lệ khô?
Ân Thiên ( Bình Dương)