Sóng Anh

Tác giả: Hồng Dương

Xin đừng gọi anh là sóng dữ
Bởi tâm hồn tư lữ biển khơi
Gió đưa chớp giật muôn nơi
Đời chao kiếp lượn biển khơi muôn trùng...

Trên mặt biển mông lung sóng nổi
Nhẹ nhàng đưa nóng hổi môi em
Hoàng hôn lấp lánh ánh mềm
Vuốt ve dịu ngọt cho thêm em hiền...

Cũng là sóng bổng nhiên sóng nổi
Giận dữ lòng như trỗi bão giông
Đùng Đùng chớp giật mênh mông
Đưa hồn phiêu bạt gió lồng trời mây...

Những lúc giận sóng giây sóng giật
Đập mù khơi bới lật bọt tung
Bão lòng có hiểu ngại ngùng
Xin em căng mỏng lụa nhung sóng chùng...

Mong ngóng sóng muôn trùng êm dịu
Vỗ êm thêm mát dịu cơn mê
Tan đi sóng dội ngô nghê
Màn đêm buông xuống vỗ về sóng anh...

Khi xuất hiện mong manh sóng dữ
Hãy nhẹ nhàng tư lữ gió êm
Tình em thổi mát êm đềm
Sương sa băng đọng biển thêm lạnh lòng...

Đừng buốt giá biển trong gió thổi
Tận đáy sâu muôn nỗi muôn trùng
Em là cõi nhẹ mông lung
Anh là sóng gợn trùng trùng điệp vây!...
Chưa phân loại
Uncategorized