Tác giả: Ngọc Vẹn
Nếu một ngày tôi chẳng còn nhìn thấy
Ánh mặt trời lấp lánh giữa thảo nguyên
Nếu một ngày tôi bỗng hoá lặng yên
Và tâm hồn sẽ chẳng còn điên dại.
Nếu một ngày ta chẳng còn gặp lại
Nhớ thương nào rồi sẽ có tàn phai?
Những đắng cay làm cho lòng khoắt khoải
Nhân sinh ngắn đã khiến ai u hoài?
Con đường dài giờ ai độc hành bước
Lữ khách về cũng đã vắng bóng ai
Giọt lệ nào vừa rơi trên lối vắng
Bước nặng nề hằn sâu gót chân ai?
22.03.21
Ánh mặt trời lấp lánh giữa thảo nguyên
Nếu một ngày tôi bỗng hoá lặng yên
Và tâm hồn sẽ chẳng còn điên dại.
Nếu một ngày ta chẳng còn gặp lại
Nhớ thương nào rồi sẽ có tàn phai?
Những đắng cay làm cho lòng khoắt khoải
Nhân sinh ngắn đã khiến ai u hoài?
Con đường dài giờ ai độc hành bước
Lữ khách về cũng đã vắng bóng ai
Giọt lệ nào vừa rơi trên lối vắng
Bước nặng nề hằn sâu gót chân ai?
22.03.21