Tác giả: Ngọc Vẹn
Có những khi em yếu lòng đến vậy
Cố gồng mình cho mỏi mệt chóng qua
Ấy vậy mà sao em luôn cảm thấy
Đôi vai gầy gánh nặng những lo xa.
Em xin đó một lần được giải toả
Bởi bao nhiêu áp lực với muộn phiền
Bởi khó khăn và bao nhiêu yếu đuối
Và một lần được thoát khỏi truân chuyên
Em lại thèm cảm giác được ngủ yên
Được bên anh cùng nhau san sẻ tí
Hai đứa cùng thủ thỉ với luyên thuyên
Cho quên bao áp lực với muộn phiền...
Cố gồng mình cho mỏi mệt chóng qua
Ấy vậy mà sao em luôn cảm thấy
Đôi vai gầy gánh nặng những lo xa.
Em xin đó một lần được giải toả
Bởi bao nhiêu áp lực với muộn phiền
Bởi khó khăn và bao nhiêu yếu đuối
Và một lần được thoát khỏi truân chuyên
Em lại thèm cảm giác được ngủ yên
Được bên anh cùng nhau san sẻ tí
Hai đứa cùng thủ thỉ với luyên thuyên
Cho quên bao áp lực với muộn phiền...
Thơ cùng tác giả
Thơ tương tự
- Ước Vọng (Nguyễn Thành Sáng)
- Ước Vọng (Lê Cảnh Tiến)
- Ước Vọng (Hồng Dương)
- Ước Vọng (Quách Tỉnh Xuân Trường)
- Ước Vọng Chiều Xuân (Hồng Dương)
- Ước Vọng Chiều Xuân (Quoc Hung Nguyen Cao)
- Ước Vọng Giang Hồ (Quoc Hung Nguyen Cao)
- Ước Vọng Hoài (Bounthanh Sirimoungkhoune)
- Ước Vọng Không Thành. (Vuviethung)
- Ước Vọng Mùa Xuân Ngoan Giấc Mộng Lành (Trần Minh Hiền)