Mòn Mỏi

Tác giả: Thiên Ân

MỎI MÒN
Thân gầy guộc từ trăm năm có lẽ
Dốc đá mòn từ thuở thiếu trăng sao
Chim gọi nắng bao mùa còn thỏ thẻ?
Thời gian bay tóc gió đã bạc đầu

Ai đốt lửa cho đời thêm ấm lạ?
Cây vốn già cằn cỗi khúc lãng du
Ai tắm mát dòng sông trong vội vã?
Ai trộm nhìn áo mỏng của mùa thu?

Khúc dân ca não nùng màu day dứt
Thả muộn màng ở tận bến cô liêu
Ai ngủ yên khi con đường còn thức?
Lắt léo tơ yêu lá đổ muôn chiều

Cò bẻ gió rã rời phơi đôi cánh
Cánh đồng hoang cỏ dại mọc bao giờ?
Nứt nẻ bờ đê đêm sâu cô quạnh
Dấu chân người đi lạc một cõi mơ

Ta lượm lặt một chuỗi ngày vô vị
Nước chảy đá mòn người ghé bến nao?
Bóng tình ngã thầm thương người thi sĩ
Câu thơ tình mắc cạn ở biển sâu
Ngày 11/6/2017
Chưa phân loại
Uncategorized