Hờn

Tác giả: Lê Đình Viễn Lan

HỜN.

Cùng nhau nắng nhé lên đồi.
Ngồi chơi ta với một đôi bướm vàng.
Này hoa, này lá chia sang
Cười ta gió núi mây ngàn với nhau.

Khi không lòng bỗng dưng sầu.
Ô hay, nắng đã về đâu với trời.
Hôm qua ta giận người rồi.
Hỏi han chẳng thiết buồn ơi là buồn.

Khi không có kẻ tủi hờn.
Khi không mắt bỗng lệ tuôn não nùng.
Nắng về bên ấy vui không?
Trời bên đây chỉ quay bồng mối tơ.

Nắng ơi, nắng gượm xin chờ.
Cho ta gửi chút thơ trong ánh vàng.
Bao giờ theo bước thu sang.
Trả cho người ấy nghìn trang không lời.

Lê Đình Viễn Lan.
Chưa phân loại
Uncategorized