Bến Vắng...

Tác giả: Hồng Dương

Thơ em viết lên ngôn từ khôn thành chữ
Ý vô chừng cho ai cứ giận mà thương
Sắc màu thiên em ướp đậm vị hương
Đêm chết đuối trăng mờ làn sương động

Bên sông lặng mà lòng ta nổi sóng
Mặn môi buồn đuôi mắt xót xa đau
Giọt hương phơi lên hơi thở vô màu
Để sóng hận trắng phao tình em đợi

Thơ em viết không dài
Sao hồn ta đọc mãi
Nụ mầm xuân đã trổ lá xanh trường
Ngọn gió phôi pha mùi hương chờ đợi

Ta một đời dõi mắt nhìn em...
Chưa phân loại
Uncategorized