Vui Buồn Lẫn Lộn

Tác giả: Donna Mai Hồng Thu

Sao tôi mãi hay vui buồn lẩn lộn,
Nhớ và quên.... toàn trái ý, sai lòng,
Đếm dòng đời khi "lực bất tòng tâm",
Đành buông thả để xem thường mâu thuẫn...
Tôi hiểu lắm.... những khi lòng lấn cấn
Ngã ba đường...chân bước dạ bâng khuâng
Để cuộc đời mất hướng, lại cực thân
Đâu ai hiểu và đâu ai muốn thấy...
Đời là thế, người, muôn đời vẫn vậy,
Nắng vẫn lên và mây vẫn là mây,
Buồn hay vui, quên hay nhớ, đêm lẫn ngày,
Vẫn cứ đến...nên tôi luôn cần ....tỉnh!!!!
Mệt mõi quá với cuộc đời toan tính
Những ngày vui, hạnh phúc chỉ thoáng qua
Thương yêu kia dẫu có vẫn chỉ là
Những cảm xúc vô thường, không bất biến
Có lẽ thế... phải yêu mình…phải tỉnh
Để buồn vui, quên nhớ sẽ nhẹ khinh
Cảm xúc kia không làm khó được mình
Đời sẽ đẹp và tâm mình sẽ tịnh!
06/11/2013
Chưa phân loại
Uncategorized