Tuổi Thơ Tôi

Tác giả: Huyền Băng

Tuổi thơ tôi nghịch ngợm...
Phá phách không ai bằng!
Nhà phố tôi san sát
Không lối trẻ dăng hàng





Thả diều tôi lên mái
Giật. giật diều bay chao
Mẹ tìm, tôi trổ nóc …
Cửa sổ tôi leo vào
Chổi chà cho mấy cán
về cái tội trèo cao.
Chiều về trong phố nhỏ
đường quạnh quẽ trước sau
một bầy tôi vui vẻ
(1)Rượt đuổi bắt nháo nhào
Chạy quăng luôn giày dép
cứu bồ rồi tính sau
tàn cơn vui lượm lại
Chẳng mất dép đứa nào!
Mệt lử trong vui vẻ
Giọng ai cũng khao khao.

Hè về tôi theo chị
Về vùng cây cối, ao...
Quanh nhà, mương cá lội
Trong vườn sáo ca rao
Sáng tranh nhau măng điểm(2),
xuống ruộng chận cá trào(3)
Ngồi dưới tàng dâu ngọt
với tay, ồ! “không cao”,
nhắm mắt tôi hưởng thụ
dâu miền dưới ngọt ngào!

Bên hè tôi đu võng
Ru em lời ca dao
Nhìn chung quanh yên lặng
Bình yên phải không nào!
Chiều về mơn gió nhẹ
Nghe cõi lòng nao nao
Anh cắm cần trên ruộng
Tôi lẽo đẽo theo sau
Cầu dừa tuy to bự
Nhưng tôi cũng té nhào

Gàu sòng tôi tát phụ
Tay chai mà không sao!
Anh dùng sào đính mủ (mít)
Bắt con ve kêu sầu
cột chỉ cho tui nắm
Ve dủ cánh ào ào
Chơi xong tôi lại thả
Ve lại về trên cao
Lượm hoa sầu (riêng) mới rụng,
húp mật ngọt thanh tao


Ba tháng hè qua vội,
tiếc cảnh đời trăng sao!
Trở về nơi phố thị
Lại rộn ràng bên nhau
Bạn bè chung lớp học,
chẳng khác tổ cào cào
ồn ào rân cả lớp,
thầy phải bảo: "im nào!"
Trò ngoan im lặng hết.
Tan học lại chạy ào

Tuổi nhỏ tôi vui sao




(1) trò chơi "Rượt bắt cứu bồ".
(2) măng điểm : măng cục vừa chín tới ngay đầu cuống điểm mấy điểm đỏ.
(3) cá trào: một loại cá ruộng (cá lóc nhỏ)
Chưa phân loại
Uncategorized