Trăm Bề Đớn Đau

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

Trăm Bề Đớn Đau

Nỗi thao thức tơ tình vướng đoạn
Cứ mãi hoài u ẩn, xót xa
Tình yêu thắm thiết, đậm đà
Éo le, ngang trái khiến xoa đầm đìa!

Đường dẫn lối nẻo về bế tắc
Để chuỗi ngày dằn vặt héo hon
Đêm đêm cố níu ảnh tròn
Tận nơi diệu vợi, chập chờn, chơi vơi

Lắm bao lúc ngậm ngùi, thương nhớ
Lắm những lần trăn trở, vấn vương
Cũng rồi khắc khoải sầu tương
Canh khuya giá lạnh hàn sương nhỏ dài

Tìm phôi lãng thơ say xuống bút
Bút xuống rồi, từng phút bâng khuâng
Ngắm trăng, trăng rực ánh vàng
Mà hồn chỉ giấy còn thân chốn nào?

Khuya tĩnh mịch nghẹn ngào, tê tái
Một cái gì cứ nhói giữa tim
Kia hình ảnh bóng của em
Gần trong gang tấc, nhưng đèn chẳng treo

Ai thả gót không đèo không suối
Ai xây lầu không đợi không trông
Ai mơ giấc được ấm nồng
Ai chèo thuyền lướt xuôi dòng nhấp nhô

Còn đây lặng bên bờ nước chảy
Nghe tiếng đàn Thương khảy vọng về
Âm vang da diết não nề
Khiến lòng yêu dấu trăm bề đớn đau…


13/11/2018
Nguyễn Thành Sáng
Chưa phân loại
Uncategorized