Tình Rơi

Tác giả: Hương Ngọc Lan

Thành phố lại mưa
như ngày đầu mình vừa mới quen nhau
Chiều nép bên hiên
ta trộm liếc nhìn nhau
cười bẽn lẽn
Chợ vắng thưa người
như góp thêm phần nào đồng lõa
Cho gan anh to lỳ
dám lại gần
vén tóc xõa vai em

Thành phố chiều nay
mưa gió lại giăng giăng
Làm em nhớ đến
ngày đầu tiên hai chúng ta hò hẹn
Quán vắng Thủy Viên
em đã bắt anh phải ngồi chờ đợi
Để rồi giận hờn
anh bắt em đền...
bằng một "cái hôn"

Thành phố bây giờ
dường như cảm thấy... vắng lặng hơn
Và rộng dài ra thêm
khi mà anh...
đi về nơi xa ấy
Con sóng sông Tiền
cũng thét gào lên
như vạn lời than oán
Xua gió lạnh vào
làm cho con đường, góc phố... hắt hiu hơn

Anh đã xa rồi
có bao giờ nhớ về...
thành phố nhỏ ven sông
Ướt dưới mưa đêm
sợi đèn vàng
như đan vào nhau
làm dày thêm nỗi nhớ
Có mảnh tình riêng
ai đợi chờ ai
đổ nghiêng nghiêng chiếc bóng
Gói ghém ân tình
buông
vỡ nhòa
phố lạnh
tình rơi...
Chưa phân loại
Uncategorized