Tình Mộng

Tác giả: Linh Phương

Bây giờ là 2 giờ 15 sáng .Giống như hôm qua tôi thức trắng viết nhật ký rồi post bài lên Hoa Đông Phương để sau một đêm thức trắng, mỗi bước chân tôi đi ngã nghiêng như người say rượu. Mệt mỏi , đau buốt đầu. Thức không biết để làm gì , nếu không trải lòng mình trên những trang nhật ký, chắc là tôi sẽ chịu không nỗi mạch suy nghĩ của mình.
Tôi đã đi qua cuộc chiến tranh khốc liệt trên chính quê hương minh với những gian nạn trong thời thanh xuân. Tôi đi qua những thù hận hơn ba năm đập đá bằng đôi bàn tay chai sần rướm máu tươi của mình.Tôi đi qua cảnh bể dâu của mối tình đau đớn khôn nguôi khi dòng đời cứ khắc nghiệt cắt đứt tiếng tơ đồng mấy mươi năm mà kiếp này không nối lại được . Tôi đi qua tất cả, nhưng nỗi buồn thì tôi không thể đi qua. Tôi cứ mãi loay hoay với nỗi buồn và sự chờ đợi . Loay hoay như gà mắc tóc để đêm cứ thao thức trắng đêm hành hạ chính thể xác mình.
Tôi như hạt bụi giữa cõi nhân sinh, cứ chờ, cứ đợi hóa kiếp làm người cho đúng nghĩa là người.Tôi cũng cảm nhận đường sinh mệnh trên bàn tay có ngõ rẽ vào tình mộng.Mộng tình hay thiên tình mộng ? “ Sanh tiền tằng kết đồng tâm đái. Tử hậu nhi khai tịnh đế liên “ ( Lúc sống cùng nhau kết dải đồng. Chừng chết nở ra hoa tịnh đế ).. Hoa Tịnh đế giống như hoa sen, khác nhau chỗ một cuống mà nở hai hoa. Người ta thường chưng đôi ngày đám cưới. Thiên tình mộng đó là một đôi trai gái yêu nhau mà không lấy nhau được.lúc chết hóa thành hoa tịnh đế.Tình mộng phải chăng là mộng tình da diết khôn nguôi.
Nỗi buồn từng ngày , chơi vơi và đơn độc- nó chẳng khác ma túy len lỏi vào tận xương tủy mà tôi không thể thoát ra. Có ai biết đàng sau niềm vui là nỗi buồn, đàng sau cái hạnh phúc ( hay bề ngoài hạnh phúc ) là nỗi đắng cay thống khổ phải chịu đựng ? Và đàng sau tình yêu là tình mộng- mộng tình cho đến thiên thu vĩnh biệt vẫn mộng tình. - 02 giờ 30 ngày 20/10/2010.-


BÊN ĐÓ AI VỀ
-(Tặng em Dạ Hương ngày 13/10/2008)-

Bên đó ai về cho tôi nhắn
Bên đây mây tím cuối chân trời
Bên đây có người không còn nữa
Đếm thời gian tìm nhặt ước mơ

Đường đời đi, em đừng bước vội
Nếu một mai chợt nhớ hôm nào
Rằng xưa-xưa lắm-ngày tháng cũ
Tôi yêu em bằng mối tình đầu

Rồi hãy dặn lòng quên mãi mãi
Một lần từ biệt-một lần đau
Dù biết bao năm tôi vẫn vậy
Ngồi làm thơ bên cốc rượu sầu

Bên đó ai về cho tôi gởi
Bên đây mưa lạnh đủ bốn mùa
Bên đây lặng thầm bao câu hỏi
Buồn đong đầy đôi mắt em chưa ?

Xa . Thì thôi cũng đành xa vậy
Người đầu sông- người cuối sông chờ
Mộng đến thiên thu . Ừ ! Chỉ thấy
Tay vẫy chào nhau khóc đã đời

Bên đó ai về xin hãy nói
Người xưa ơi ! Tôi chết lâu rồi
Chuyện hôm qua là sầu-là khổ
Chôn chặt dùm tôi dưới đáy mồ


Linh Phương
Chưa phân loại
Uncategorized