Tâm Tình Hiến Dâng 08

Tác giả: Tagore, Rabindranath & Albert Pho (Chuyển Ngữ )

TÂM TÌNH HIẾN DÂNG
08

Ngọn đèn bên giường đang dần tắt
tôi thức giấc trong tiếng chim hót sớm
Tôi đến ngồi.. bên ô cửa sổ mở
Vòng hoa tươi trên mái tóc buông lơi

Chàng lữ khách trẻ thong dong bên đường
Trong làn sương tươi mới buổi sớm mai
Cổ chàng mang chuỗi hạt ánh ngọc
Tia nắng sớm vương trên mái tóc chàng

Chàng dừng lại trước cửa nhà tôi
Cất tiếng hỏi với lời tha thiết.. "Giờ này nàng ở đâu? "...
Tôi bối rối không thể nào buông tiếng...
“Chàng lữ khách trẻ ơi.. Nàng là em.. là em ”...

Hoàng hôn đã dần buông.. đèn vẫn chưa thắp sáng
Tôi thẫn thờ vấn lại mái tóc...

Chàng lữ khách trẻ vừa đến trên cỗ xe...
Trong nao nức vàng rực mặt trời lặn
Những chú ngựa thấm mệt bọt mép trắng xóa
Cát bụi đường xa phủ trên áo quần chàng

Chàng bước xuống trước cửa nhà tôi
Cất tiếng hỏi với giọng mỏi mệt.. "Giờ này nàng ở đâu? "...
Tôi ngượng ngùng không thể nào buông tiếng...
“Hỡi chàng lữ khách si tình.. Nàng là em.. là em ”...

Đêm đó.. đêm tháng tư cuối xuân
Ngọn đèn phòng tôi tỏa sáng khát khao
Làn gió phương nam êm ái dịu dàng tràn đến
Con vẹt hay hót đã ngủ ngoan trong lồng

Áo lót tôi mặc có màu lông con công
Áo choàng ngoài xanh màu xanh cỏ non
Tôi ngồi trên sàn bên ô cửa.. ngắm con đường hoang vu
Xuyên màn đêm sâu thẳm.. tôi ngân nga nguyện cầu...

“ Hỡi chàng lữ khách tuyệt vọng.. Nàng là em.. là em ”..... ?

*Thơ Cụ Tagore.. Albert Pho dịch từ bản tiếng Anh.

Bài số 08
Tâm Tình Hiến Dâng (Trích từ: The Gardener )

When the lamp went out by my bed I woke up with the early birds.
I sat at my open window with a fresh wreath on my loose hair.

The young traveller came along the road in the rosy mist of the morning.
A pearl chain was on his neck, and the sun’s rays fell on his crown.

He stopped before my door and asked me with an eager cry, “Where is she?”
For very shame I could not say, “She is I, young traveller, she is I.”

It was dusk and the lamp was not lit.
I was listlessly braiding my hair.

The young traveller came on his chariot in the glow of the setting sun.
His horses were foaming at the mouth, and there was dust on his garment.

He alighted at my door and asked in a tired voice, “Where is she?”
For very shame I could not say, “She is I, weary traveller, she is I.”

It is an April night. The lamp is burning in my room.
The breeze of the south comes gently. The noisy parrot sleeps in its cage.

My bodice is of the colour of the peacock’s throat, and my mantle is green as young grass.
I sit upon the floor at the window watching the deserted street.
Through the dark night I keep humming, “She is I, despairing traveller, she is I.”

#Tagore Albert Pho #tuanpm
Chưa phân loại
Uncategorized