Tác giả: Hồng Dương
Dư Vị Tình
Bên sườn núi mây bồng bênh phiêu lẵng. dòng suối reo bên cánh lá xôn xao. tiếng chim hót véo von tròn ánh nắng. gót chân hồng em bước đến hôm...
Dư Vị Cà Phê
Anh đón nhận tấm lòng em chân thật. tình ngất ngây như giọt mật hương rừng. vị nồng nàn thơm thảo của trầm ngưng. cho kết đọng say bừng bừng gió...
Dư Vị Ban Mai
Bỏ đi hết để tâm hồn nhẹ nhõm. thanh tịnh là cái cảm giác tinh khôi. bỏ u mê cô độc phía sau đồi. để lấy lại một ngôi cao phước hạnh... aI đã...
Dư Vị
Em hờn dỗi nắng cũng buồn ngơ ngẩn. lá không màng gió hận bến sông kia. ở phương này ta chết lạnh canh khuya. buồn chi rứa thơ về không buồn...
Dù Rằng Một Chút
Có nỗi đau nào xé nát tâm can. buồn giãy chết giữa ngàn khơi thế kỷ. nỗi niềm chất lớn hơn trời thế nhỉ ?! để nỗi sầu âm ỉ giữa màn đêm ... nỗi...
Du Mộng !
Đầu ta gối lên lưng trần ngọn gió. tóc phơ bay trăn trở một góc trời. làn hương dịu muốn hôn lên hoa cỏ. ta nhớ em trăm nỗi đến rã rời. ngổn ngang...
Du Mộng
Chuyện một thời nào có để ưu tư. đong dĩ vãng chỉ ưu phiền mùa hạ. miền ký ức nghĩa tình dù vất vã. kỷ niệm đầy như nắng chẳng phôi pha. như dòng...
Dù Chỉ Là Chút Thôi
Một dòng trôi lơ lững cả một chiều. mang đi cả bao nhiêu là nỗi nhớ. mang đi hết nắng vàng tươi rực rỡ. còn lại gì mắc ở mắt xanh xao... có còn...
Dư Âm !
Con nắng đâu rơi xuống giữa hồn ta. làn sương mỏng hãy sà lên mắt ngọc. ánh trăng nõn hãy đậu lên mái tóc. gió ở đâu dạo khúc nhạc say tình. em ở...
Dư Âm
Em xây miền núi biếc. vẫy gọi bóng mây hồng. mảnh trời kia chứng dám một tình yêu…. trong nỗi nhớ đong đầy. con tim mãi ngất ngây. hạnh phúc trong...