Tác giả: Hoa Du Kha
Chiều Chủ Nhật
Ghế đá công viên, chiều chủ nhật. lưa thưa phố vắng người ngang qua. đong đưa gió thổi ngàn hoa vỡ. thơ ngập ngừng, tình phụ cách xa. tôi khóc tháng...
Chiều Thu
Chiều thu ngồi ngắm mây bay. hồn xưa như dạt về đây một lần. mặt trời nặng tựa ngàn cân. trên làn tóc xõa, bóng tần ngần rơi. giang hồ mấy bận rong...
Có Một Mùa Hoa
Có mùa hoa, gọi tên là kỷ niệm. mùa dã quỳ vàng đọng mắt thơ ngây. hái cành hoa nâng nhẹ trên bàn tay. sự thân thuộc len dần trong ký ức. có mùa...
Cố Nhân
Xuân đến xuân đi, nắng hạ về. gió chiều say sẩm trên đường quê. nhà ai trước ngõ người em gái. nhặt cánh hoa rơi, búi tóc thề. em đứng trông xa, mắt...
Có Phải Thu Đã Về
Có phải rằng, thu đã đến rồi đây. cành thay lá, vàng bay đầy trước ngõ. thu lặng thầm nghe đêm dài trăn trở. về một thời thương nhớ dấu yêu xưa! thu...
Con Đò Bến Cũ
Chiều về quê xưa, con đò còn neo bến vắng. mà lòng anh đau nhớ em cô gái năm nào. khung trời bình yên , hoa tràm rung rinh trong nắng. anh như bướm...
Cung Đàn Dưới Trăng
Còn lại gì, cho nhau nữa đâu. khi người thương vội bước qua cầu. mình anh, trở bước đêm hoang vắng. gặp gỡ làm chi để nghẹn ngào. tình chúng mình...
Du Kha Mộ
Ta vốn sinh ra không gặp thời. nay say, mai tỉnh để rong chơi. uống cho thỏa kiếp đời du lãng. nhân thế chẳng màng,lệ chẳng rơi. trên nắm mồ hoang -...
Dừng Chân
Đêm dừng chân lại bên đồi thông. nghe khúc hát ru của tuổi hồng. cây lá nghiêng mình trên sóng cỏ. thầm thì ngày đó em sang sông. đêm dừng chân lại...
Dưới Trăng
Dưới trăng anh làm thơ. rao bán giữa chợ đời. bán luôn tình tan vỡ. của một thời cô đơn. khách qua đường là cảnh. người đứng lại là tình. thời gian...