Phù Du

Tác giả: Hồng Dương

Đời trôi nổi như những dòng thác lũ
Kiếp phù du chưa đủ giọt ân tình
Trăng nhạt mờ hạ vừa đến lặng thinh
Tờ giấy mỏng trắng tinh trôi lặng lẽ !...

Ta chợt ngộ say men tình đến thế
Mới hôm nao trong bể ái ân say
Lời thương yêu trong tuyệt sắc ngất ngây
Quay cuồng loạn rót đầy bờ mi ướt

Nào bản nhạc lời ca reo lả lướt
Ánh nắng hồng vuốt mượt tóc đen buông
Đê mê thay trong giấc ngủ trần truồng
Hồn mơn mởn nước luồn qua khe chảy

Sâu thăm thẳm ngọn lửa bùng rực cháy
Tiếng thơ ngây vọng đáy giếng cổ sầu
Ấm nồng nàn say khép tựa mái đầu
Đêm thổn thức đẫm màu yêu ý nhị!...

Bỗng cơn gió xoáy xa miền thiên lý
Mộng lứa đôi vạn kỷ bỗng vỡ tan
Bờ mi cong khép chặt giọt lệ tràn
Tà dương xuống ngút ngàn đêm tĩnh mịch

Lòng chợt hiểu cơn gió kia tinh nghịch
Cõi vô thường chỉ thích lả lơi thôi
Yêu thương chi chỉ chót lưỡi đầu môi
Bao nghịch cảnh dòng trôi đời nghiệt ngã…

Thói đời bạc để tình rơi bóng lá
Cõi đời tàn dốc đá tuột vực cay
Sẫm tối đen hốc hác cả mặt mày
Phù du mộng vụt bay trong vô vọng…

Đông Hà Quảng Trị 02.05.2016
Chưa phân loại
Uncategorized