Mỗi Chiều Lá Rơi

Tác giả: Ngô Quang Võ

Tim tôi xây đắp nấm mồ
Sợi tình len giữa dòng thơ lại loài
Trăng xưa soi chiếc bóng dài
Dấu băn khoăn lặng , bên đài hoa đêm
Trắng thân sương trải mặt thềm
Bạc đầu tôi gói nỗi niềm yêu xưa
Vần xoay con tạo xoay đưa
Miệng se cay đắng lòng thừa đớn đau
Còn gì ta để... cho nhau
Còn gì khi đã với màu tóc phai
Nghiệp buông giữa cõi trần ai
Trót gieo quả trước nay cài nhân sau
Gương soi tóc đã chuyển màu
Vết nhăn lằn trán hằn sâu đã nhiều
Giờ còn con mắt đăm chiêu
Trông xa vợi xót mỗi chiều lá rơi .
VN
Chưa phân loại
Uncategorized