Khi Tôi Về ... !

Tác giả: Phan Quang Trí

Khi tôi về, có lẽ biển vẫn thế
Vẫn cứ xanh như ký ức ngày nào
Vẫn gào thét trong từng con sóng dữ
Vẫn lung linh phai sắc đón chiều tà.

Khi tôi về, nón ai nghiêng che nắng
Những ưu tư, những rung động ngày đầu
Như còn đó, mãi một màu xanh biếc
Một thuở yêu thương, một thuở dại khờ.

Khi tôi về, tôi nghĩ em vẫn đợi
Vẫn đợi tôi, đợi những buổi chiều tà
Nhưng âm thầm, tôi nhìn con phố cũ
Chiều trôi qua, rồi phố cũng lặng thinh.

Khi tôi về, có lẽ tôi còn nhớ:
Màu hoa úa phai trên tóc em ngày nào
Rồi từ tàn úa, hoa chuyển màu sang trắng
Nằm lung linh trên bia đá buồn tênh.

Cuộc tình của tôi, năm tháng vẫn trôi
Như dã tràng xây đắp trong vô vọng
Những nền móng của biết bao cuộc mộng
Vỡ tan tành theo lớp sóng thời gian.
Chưa phân loại
Uncategorized