Tác giả: Hồ Tịnh Văn
Em hoá mùn thiêng cho cây đời xanh mãi
Cây xanh đồng, xanh bãi
Hoa, trái bội thu
Em hoá vụn tàn tro
Cho lời yêu hoá giải
Lòng thủy chung, sắt son của chuyện đôi mình đẹp mãi
Khi tình chết rồi chưa hết ghen hờn vu vơ
Em hoá thành mùa xuân đầy thơ...
Mùa của mưa phùn
Mùa của nắng ấm
Mùa sinh sôi vạn vật, mùa khát khao yêu đương
Em hoá thành những bản nhạc du dương
Giận hờn,
Nức nở,
khóc lóc
oán than
Và có điệp khúc hạnh phúc ngập tràn mãn nguyện...
Em hoá anh vào em
... và chợt nhận ra
em...sắc màu bốn mùa
Cây xanh đồng, xanh bãi
Hoa, trái bội thu
Em hoá vụn tàn tro
Cho lời yêu hoá giải
Lòng thủy chung, sắt son của chuyện đôi mình đẹp mãi
Khi tình chết rồi chưa hết ghen hờn vu vơ
Em hoá thành mùa xuân đầy thơ...
Mùa của mưa phùn
Mùa của nắng ấm
Mùa sinh sôi vạn vật, mùa khát khao yêu đương
Em hoá thành những bản nhạc du dương
Giận hờn,
Nức nở,
khóc lóc
oán than
Và có điệp khúc hạnh phúc ngập tràn mãn nguyện...
Em hoá anh vào em
... và chợt nhận ra
em...sắc màu bốn mùa