Buồn Vương

Tác giả: Viễn Du

Trọn đêm dài là những giọt sương
Rơi vào mắt em lăn tròn vương ướt
Đêm dìu em đi cuối ngã đường lẻ bước
Thấp thoáng tiếng thở dài...em quay lại...không ai...
Ánh trăng khuya xô ngã bóng hao gầy
Đêm lạnh lùng hơn gió mây hời hợt
Thu trả về đây từng nỗi đau bất chợt
Dĩ vãng nhạt nhoà...tiềm thức lặng im
Có một cái gì nghe như nhói trong tim
Phải chăng giọt máu hồng không muốn chảy
Nghe chăng em tiếng thời gian vọng lại
Đừng đừng đau...kỷ niệm ấy chôn vùi
Một khắc quên người... một khắc mượn niềm vui
Có gì đâu chỉ buồn trong thoáng chốc
Nhưng vì sao mãi cộng dồn từng khắc
Để cuối cùng là một chuỗi... buồn vương...
Chưa phân loại
Uncategorized