Tác giả: Việt Phúc
Em sẽ về thăm lại bến đò xưa
Ôn kỉ niệm cùng cơn mưa nắng hạ
Và đông ấy gió về thêm lạnh giá
Anh ôm trầm hôn gò má mỏng manh
Em sẽ về để bước tiếp cùng anh
Bỏ lại hết nơi thị thành cám dỗ
Làn khói bụi còn bay mờ con phố
Mãi xứ người bỗng em sợ đêm thâu
Em sẽ về têm lại miếng trầu cau
Hương tình cũ không phai nhàu thêm nữa
Bờ vai ấy cho em làm điểm tựa
Hết quãng đời niềm cay chứa tình đoan
Em sẽ về đốt lửa sưởi phòng loan
Xếp đôi chiếu cho vẹn toàn duyên mới
Xứ người lạnh hồn thêm sầu vời vợi
Muốn trở về nối chặt sợi hồng tơ
Em sẽ về ngâm lại mấy vần thơ
Trong đêm vắng anh thẫn thờ cười khẽ
Nhớ mãi chứ ! Nụ hôn đầu chạm nhẹ
Em sẽ về ... và ta sẽ bên nhau .
Ôn kỉ niệm cùng cơn mưa nắng hạ
Và đông ấy gió về thêm lạnh giá
Anh ôm trầm hôn gò má mỏng manh
Em sẽ về để bước tiếp cùng anh
Bỏ lại hết nơi thị thành cám dỗ
Làn khói bụi còn bay mờ con phố
Mãi xứ người bỗng em sợ đêm thâu
Em sẽ về têm lại miếng trầu cau
Hương tình cũ không phai nhàu thêm nữa
Bờ vai ấy cho em làm điểm tựa
Hết quãng đời niềm cay chứa tình đoan
Em sẽ về đốt lửa sưởi phòng loan
Xếp đôi chiếu cho vẹn toàn duyên mới
Xứ người lạnh hồn thêm sầu vời vợi
Muốn trở về nối chặt sợi hồng tơ
Em sẽ về ngâm lại mấy vần thơ
Trong đêm vắng anh thẫn thờ cười khẽ
Nhớ mãi chứ ! Nụ hôn đầu chạm nhẹ
Em sẽ về ... và ta sẽ bên nhau .