Vợ Tôi

Tác giả: Ngọc Thạch

Sáng sớm em luôn dậy trước gà
Đi vào gió lạnh ,chợ gần xa.
Tô mì thơm dậy nghi ngút khói
Nhè nhẹ em lên gọi cả nhà.

Trưa nắng em về um khói rơm
Một mình lặng lẽ với xoong cơm
Con bé, nhặt rau ,mình sắp bữa
Chiều về cũng dậy nức mùi thơm.

Em đi trong gió mưa phùn ấy
Cái lạnh lùa qua cả áo bông
Đò sang chuyến chậm làm em nhỡ
Người bực mà em chẳng bận lòng.

Em đi dưới nắng hè nóng rát
Nhễ nhại mồ hôi ướt áo ngoài
Bụi đỏ đường xa, giờ vẫn đúng
Đò ngang lỡ chuyến có riêng ai.

Bốn mùa Xuân, Hạ, Thu,Đông vậy
Bận bịu luôn tay việc cửa nhà
Tháng lại ngày qua, năm qua nữa
Việc đầy như núi chẳng kêu ca.

Bè bạn khen tôi sướng nhất mày
Vợ trẻ ngoan hiền lại khéo tay
Ơ hay bạn nói mà như thật!
Nhà tớ xa nay vẫn thế này.

Em là cấp phó trong nhà ấy
Mà hơn lãnh tụ gấp trăm lần
Có em cửa sạch nhà ấm áp
Có em trời đất có mùa Xuân.
Ngọc Thạch
Chưa phân loại
Uncategorized