Tác giả: Tuấn Trọng
Miền xuôi mong có tuyết rơi
Để được thỏa mắt tận nơi tuyết nằm
Miền ngược khổ cực quanh năm
Mong Trời đừng tuyết - "cái măm" vẫn còn
Thương nhất là đám trẻ con
Không quần chẳng áo héo hon vì Trời
Cùng một hiện tượng tuyết rơi
Người cười, kẻ khóc - thấy đời oái oăm...
Để được thỏa mắt tận nơi tuyết nằm
Miền ngược khổ cực quanh năm
Mong Trời đừng tuyết - "cái măm" vẫn còn
Thương nhất là đám trẻ con
Không quần chẳng áo héo hon vì Trời
Cùng một hiện tượng tuyết rơi
Người cười, kẻ khóc - thấy đời oái oăm...