Trăng Buồn

Tác giả: Tịnh Tâm

Và đêm nay trăng buồn như lặng lẽ
Đứng núp mình sau góc bể chân mây
Gió đuổi xua quằn nhành cây nghiêng rẽ
Tung bụi đời hoa cỏ vẽ bay bay

Bên song cữa vết thương trầy ẩn hiện
Tên anh về trong từng tiếng tim kêu
Anh hỡi anh con đường yêu câu chuyện
Thật não nề rơi rụng chuyển đìu hiu

Trăng chênh chếch khuyết vành khều lưỡi móc
Bất cần đời dù lăn lóc mãnh đôi
Nơi cô tịch bóng đen đời hạ vốc
Riêng mình em ngồi ôm khóc nhớ thôi

Chạm tiếng thở giọt lệ trôi thắm má
Trăng buồn rơi xô ngã bóng héo gầy
Ôi thao thức với đêm đầy lạnh giá
Hàng mưa đời lại tầm tả cuồng vây

Tịnh Tâm
Chưa phân loại
Uncategorized