Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Vì Anh Là Nghệ Sĩ
***. tôi là kẻ ăn mày. chỉ biết cúi xin những gì người bố thí. lẩn quẩn lo cho mình từng miếng cơm manh áo. chật vật kiếp đời, nơi cuối chợ, đầu...
Vết Thương Ngọt Ngào
Giấu nỗi niềm vào khoảng vắng mênh mông. tôi bước đi trên vỉa hè phố cũ. tiếng nhạc buồn quán bên đường nhắc nhở. lẻ loi mình đâu kỷ niệm xa...
Vết Sẹo Tâm Hồn
Tôi tự ti vì mang trên khuôn mặt mình vết sẹo. người con gái kiêu sa, hoàn hảo - Thật xa vời. qua năm tháng trôi dài thời thiếu nữ. đã bao lần cúi...
Về Thăm Quê Em
Chị về thăm miền sông nước quê em. rợp bóng dừa xanh những trưa hè gió lộng. sông Cửa Đại hiền hòa vỗ về từng con sóng. như tiếng thì thầm của cô gái...
Vè Mẹo Lạ
Nghe vẻ nghe ve nghe vè mẹo lạ. bày ra đây để anh chị cùng xem. cuộc sống bon chen đôi khi cần thiết. những điều được biết xin viết thành thơ. nói ra...
Valentine
Nếu mỗi ngày ta vẫn ở bên nhau. vẫn đếm bước chung đôi dưới hàng cây, góc phố. tay trong tay ngắm trăng đùa với gió. thì lễ tình nhân đâu nhắc nữa...
Ước Mơ Của Nó
***. - Nếu chiều nay trúng số. anh sẽ mua cho em một món quà. nào, em ước mơ gì hãy cứ nói ra đi! anh vui vẻ, miệng nói cười với nó. nó hiền hòa,..
Ước Là Một Người Anh Như Thế
Nó thèm thuồng nhìn xe đạp mới tinh. của cậu bé đang ngồi chơi cạnh đấy. rồi xuýt xoa ôi sao mà đẹp vậy! của bạn à? Nó hỏi, vẻ ước mơ. cậu bé cười...
Tủi...
Mộng mỵ đêm. tôi với cây đàn tình tự. bởi vì tôi là nhạc sĩ cơ mà! người nhạc sĩ vô danh. giữa dòng đời. ..ngụp lặn. cây đàn ngân... mấy tiếng tơ...
Trường Xưa
Tôi lắng nghe tiếng vọng của trưa hè. trên tán lá, trên nụ hoa bén lửa. phượng trở về chưa một lần thất hứa. nở rực trời thiêu cháy một vùng...