Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Mộng mỵ đêm
Tôi với cây đàn tình tự
Bởi vì tôi là nhạc sĩ cơ mà!
Người nhạc sĩ vô danh
Giữa dòng đời
...ngụp lặn
Cây đàn ngân...
mấy tiếng tơ đồng
than van, trách móc
Tôi ngồi nghe
...bật khóc
Tiếng khóc khô khan
không đắng cay giọt lệ
Trăng cũng buồn, che nửa mặt...trăng treo
__________________________________
PHT.18072015
Tôi với cây đàn tình tự
Bởi vì tôi là nhạc sĩ cơ mà!
Người nhạc sĩ vô danh
Giữa dòng đời
...ngụp lặn
Cây đàn ngân...
mấy tiếng tơ đồng
than van, trách móc
Tôi ngồi nghe
...bật khóc
Tiếng khóc khô khan
không đắng cay giọt lệ
Trăng cũng buồn, che nửa mặt...trăng treo
__________________________________
PHT.18072015