Tác giả: NGUYỄN THẾ PHONG
Tiếng Hót Lạc Bầy
Có một miền cỏ cây. dòng sông ngầu nước xoáy. mưa cuồng xen gió giật. sấm chớp xé đêm gầy. đàn chim trời xơ xác. xoải cánh về phương xa. những chim...
Trần Gian Nào Phải Rong Chơi
Trăng xua chiều muộn nắng gầy. ngày leo lét níu chân mây, ráng vàng. bao mùa giông tố đi ngang. nụ cười chưa tắt đã tàn cuộc vui. đếm sao hết những...
Tuổi Ngọc Chưa Đầy
Ly tan hỡi, sao mà buồn đến vậy. có ai vui khi nếm phải lời cay. người ra đi, sân si mờ khuất lối. bước đâu đây, giữa dâu bể vơi đầy …. ? thương...
Đâu Rồi Tóc Rối, Môi Xa
Trưa buồn, mưa gió tả tơi. lơ ngơ đứng ngó mưa rơi trước nhà. đâu rồi, tóc rối, môi xa. sao nơi đây chỉ có ta một mình .......
Đêm Hà Thành Nhớ Khúc Mưa Đêm
ĐÊM HÀ THÀNH NHỚ "KHÚC MƯA ĐÊM". lại một ngày Anh lang thang Hà Nội. trong chiều về hối hả với mưa rơi. chân bước vội trên những hè phố hẹp. để kịp...
Đêm Hoang
Ta chỉ muốn nán hoài nơi quán trọ. để hồn riêng trôi lạc giữa bơ vơ. muôn vạn nẻo biết về đâu tổ ấm. màn đêm buông ta lỗi hẹn con đò. có những lúc...
Đồi Tăng Nhơn Phú
Ngang đồi Tăng Nhơn Phú. chút nắng pha sương mù. chợt nghe vùng ký ức. thấp thoáng ngày hoang vu. liên trường võ khoa xưa. giờ chơ vơ phế tích. rầm...