Tác giả: NGUYÊN HOANG
Biển Hát Chiều Nay
Xa đến, quay về bỗng quên lối ngõ? ai cho lần đã gặp? Nhớ ta không. ở bao năm quen rồi sương giá tuyết. còn bóng trăng mơ, mây rổi gió nồng...
Bình Dị Cuộc Đời
Tôi vẫn ngồi đây, để đợi ai? mãi mơ có lúc trở chân quày. quê hương dải đất luôn nghèo khó. đến lúc nào qua, hết đắng cay? tất cả niềm vui về trải...
Bỏ Mất Cơn Mê.
Hồn ru ngủ, quay trở về góc phố. mùa thu đi, đưa ròng rã miên du. trời xế bóng, xót ngần mơ rũ nợ. xua ân tình hồi tưởng lại luyến lưu. ngõ...
Bóng Thụy Dương.
Giấc mơ ra, trở về, sáng thức dậy! ta có thêm ngày tiếp nối, yêu thương. cần chi mong, phải sống chốn thiên đường? tạm có đủ, nồng nàn và lẽ...
Bước Hư Không
Tôi thả bước trên đường tình rạn vỡ. mấy lần thu phân, chuyển đổi chữ đồng. vai oằn trĩu, gánh dấu hằn tóc rối. điểm bên đời, những vạch trắng...
Bước Ngọc Ngà.
Có phải thăng tình, trăng tuý ngoạ? chờ Em, trải bóng đón chân vàng! chênh vênh đối ẩm, triền non giá. nầy chén thơ nồng, lệ thế gian. kiến...
Cám Dỗ.
Ta thay vào đó đèn lồng! cõng Em bằng gió, ôm bồng bởi mây. chạm tay vào tháp Liên đài, Bồ đề nghiêng bóng, hạt tràng vỡ bay. ta về thơ...
Chung Bóng.
Em vẫn đến nhìn dòng sông mỗi sáng. hơi mù sương lãng đãng khói hàn băng, Và có đêm treo trọn vẹn vừng trăng, Mong con nước giữ giùm nguyệt dạ...
Còn Đó Cho Ta.
Thời gian giục giã xua tay. qua đi nỗi nhớ, trải dài mong manh. từ trong giọt nắng long lanh. đêm sâu dìu bóng qua mành căng phơi. vùng sương,..
Dấu Hằn, Ngày Tháng Cũ.
Bãi cát nâng chân, nhẹ nhàng thoáng bước. sao dấu hằn sâu? Mà vẫn nhạt nhoà! thân phai bên triền, như tia nắng sót, Của hoàng hôn nào? Bỏ lại...