Tác giả: Huỳnh Gia
Ta Và Thơ (2)
Ta và thơ -2-. --------------------------. thơ tự cổ mong manh như làn gió. thoắt ngu ngơ. thoắt nở nụ cười hiền. mỗi lúc tim như sóng trào...
Ta Và Thơ (3)
Ta và thơ -3-. trái tim ta - một bài toán cuộc đời. tìm ẩn số - chuỗi thời gian bất tận. trong khoảnh khắc đối diện mình - rõ nhất. đáp án vừa...
Thì Cũng Thế - Vậy Thôi
Đã bao lần ta tìm chốn bình yên. vì cuộc đời kia - một chuỗi dài vô vị. và cũng có khi ta tự bảo mình đừng bao giờ suy nghĩ. thì cả một khối tròn...
Thơ Hãy Là Thơ.
Khi hồn thơ hóa đá. tê lạnh trái tim Ta. chực đóng băng tất cả. ta còn chi để mà ... khi hồn thơ hóa nước. sông có bình yên trôi ? những...
Thơ Và Ký Ức
Người làm thơ mong đổi lấy tiếng cười. mong nhận lấy những khen chê tâng bốc. ta lấy thơ làm khăn lau nước mắt. rồi phơi khô mang cất gọn vào tim...
Thơ Và Đêm
Đêm vô tình gầy dựng khoảng trời đau. thơ sơ ý , để rơi từng câu nóng. đêm bỏ lại mảnh tình côi héo hắt. thơ đắm chìm trong cõi nhớ tả tơi...
Thơ Viết Tặng Tình Thâm
Tôi thừa hiểu từ xưa đời vốn bạc. nhưng nào ngờ loang trắng cả tình thâm. giàu sang đi - người nâng gót - ân cần. nghèo , đối mặt - họ chê bai -...
Thu Và Hoài Niệm
Thu lại về lay động khoảng trời riêng. những chiếc lá vàng chiều xôn xao gọi gió. vùng ký ức vô tình cứ thản nhiên bỏ ngỏ. cho hoài niệm giật...