Sống Có Phải

Tác giả: Donna Mai Hồng Thu

Sống có phải là ăn và thở ?
Lập gia đình rồi kiếm con thơ?
Lo bữa ăn, no ấm từng giờ?
Mặc đồng loại,thờ ơ việc khác?

Sống có phải chờ ngày để thác?
Không nghĩ nhiều, tránh ác, cầu an?
Không quan tâm? cũng chẳng phàn nàn?
Phải ích kỷ, không màng suy nghĩ?

Sống như thế khác gì giống khỉ?
Hợp với thời nguyên thuỷ xa xăm
Đừng IPhone, xe điện ầm ầm
Mê phù phiếm, nuôi tâm hưởng thụ...

Ta cam phận sống đời ru ngủ?
Sống khom lưng, nhục nép bóng dù...
Sống lù đù chờ vác được lu ?
Mặc cái ác thiên thu trù dập...?

Mọi xã hội đều phân giai cấp...
Vật chất là độc lập, tự do ?
Chữ lương tâm xa xỉ, khó dò
Ta cam nhận đành lo an phận!

Suy tư thôi, chút gì lấn cấn...
Chỉ trách mình số phận long đong
Lại vô duyên cứ thích đèo bồng
Nhưng phận mỏng, bốn không* ta học!

Bốn không : Không thấy, không nghe, không làm, không nói...
Chưa phân loại
Uncategorized