Nỗi Lòng Hồn Nương Về Cõi Thế (10)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

NỖI LÒNG HỒN NƯƠNG VỀ CÕI THẾ (10)

THAO THỨC XA XÔI

Phù vân lặng lẽ theo ngày tháng
Nghĩa nặng tình sâu thiếp với chàng
Mệnh số phũ phàng gieo cách biệt
Đành thôi gửi lại cõi âm gian…

Có người thi sĩ đất Cần Thơ
Thường vắng ưu tư, nỗi thẫn thờ
Như nhớ trông về phương diệu vợi
Lan man trí não ảnh hình mơ

Xứ lạ đìu hiu cũng một người
Đóa hồn thi nữ thắm hoa tươi
Nhưng sao vẫn cứ hoài tư lự
Viễn mộng sầu vương, lạnh lẽo đời...

Có phải canh tàn sương nhỏ giọt
Ngàn năm yêu dấu, khóc ly tan
Lời xưa hẹn ước hằng ôm ấp
Lạc cõi dương trần mãi trở trăn?

Trầm lắng con thuyền theo biển sóng
Mênh mang sớm tối vọng đầu non
Hoàng hôn nắng tắt, đêm khuya lạnh
Ảm đạm, chơi vơi, thắt thẻo lòng

Tìm quên héo hắt bầu tâm sự
Thả bóng trôi vào tận chốn xa
Chìm đắm tâm hồn theo tiếng gọi
Cung đàn tiếng nhạc nhẹ ngân nga...

Vẫn biết yêu đương lắm khổ sầu
Vậy mà thiếu vắng khát làm sao
Ma tình! Đau hận! Hay huyền hoặc
Tự mãi nghìn thu vẫn chén đào.


29/2/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)



-Hết phần Một-
Chưa phân loại
Uncategorized