Nỗi Lòng Hồn Lang Về Cõi Thế (13)..

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng

NỖI LÒNG HỒN LANG VỀ CÕI THẾ (13)

Dập dồn hù hụ vỗ vành tai
Nỗi nhớ niềm thương, nén thở dài
Vó ngựa truy phong, đường thẳng hướng
Chập chờn dĩ ảnh dưới tầng mây...

Loáng thoáng từ xa ngược hướng về
Giữa màn lam trắng trải lê thê
Hình ai như thể đang buồn bã
Lặng lẽ cúi đầu, nặng gót đi

Hồn anh! Dừng lại cho tôi hỏi
Mong được lắng nghe chút sự tình
Vì cớ chi mà sầu đọng khoé
Vì sao bước xuống cõi u minh?

Có biết phương nầy muôn lá cỏ
Thẫn thờ rũ bóng, lạnh chơ vơ
Ngàn năm nghiêng đứng, trơ cành nhánh
Mặc tuyết sương mờ phủ xác xơ?...

Đau lòng tôi lắm đó huynh ơi
Bất chợt hôm kia vướng nghiệt đời
Chịu nỗi oan khiên, toà xử tội
Hồn lìa, thê tử rớt dòng trôi...

Trời hỡi! Thế gian cảnh phũ phàng
Uy quyền vị thế được làm cân
Sai lầm một phút in con dấu
Rụng cả vầng trăng buổi tối rằm

Xót xa tấc dạ, nhịp đong đưa
Man mác tâm tư thả ngọn lùa
Ngoảnh mặt nhìn kia lầm lũi bước
Chim chiều nằng nặng cánh xoè ra...


"Hồn lang ngậm ngùi, xót xa bay đi"


18/1/2016
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)
Chưa phân loại
Uncategorized