Tác giả: Mạc Nhân Sơn
Mẹ đã già con sắp già
Tóc mẹ bạc trắng con pha sương rồi
Mẹ con ôn chuyện xa xôi
Xoa đầu vuốt tóc như hồi còn thơ
Cuộc đời là một giấc mơ
Thời gian tàn phá có chờ ai đâu
Da mồi má hóp mắt sâu
Một đời cơ cực dãi dầu nắng mưa
Tảo tần đi sớm về trưa
Nuôi đàn con dại còn chưa nên người
Mất chồng độ tuổi ba mươi
Nhiều người đưa đón mẹ cười nhìn con
Một lòng một dạ sắt son
Đợi chờ khôn lớn đưa con vào đời
Nào ngờ binh lửa khắp nơi
Chiến tranh cướp mất nữa đời của con
Xót xa lòng mẹ héo hon
Nhìn con bất hạnh mẹ còn đau hơn
Nhà tranh dột nát trống trơn
Mẹ ngồi hứng chịu từng cơn mưa về
Thương mẹ lòng dạ tái tê
Làm con bất hiếu nặng nề mẹ ơi...
--
Tóc mẹ bạc trắng con pha sương rồi
Mẹ con ôn chuyện xa xôi
Xoa đầu vuốt tóc như hồi còn thơ
Cuộc đời là một giấc mơ
Thời gian tàn phá có chờ ai đâu
Da mồi má hóp mắt sâu
Một đời cơ cực dãi dầu nắng mưa
Tảo tần đi sớm về trưa
Nuôi đàn con dại còn chưa nên người
Mất chồng độ tuổi ba mươi
Nhiều người đưa đón mẹ cười nhìn con
Một lòng một dạ sắt son
Đợi chờ khôn lớn đưa con vào đời
Nào ngờ binh lửa khắp nơi
Chiến tranh cướp mất nữa đời của con
Xót xa lòng mẹ héo hon
Nhìn con bất hạnh mẹ còn đau hơn
Nhà tranh dột nát trống trơn
Mẹ ngồi hứng chịu từng cơn mưa về
Thương mẹ lòng dạ tái tê
Làm con bất hiếu nặng nề mẹ ơi...
--