Mê Đêm

Tác giả: Mai Đình Dân

Lạc trời nên vấp vào đông
Muôn trùng trống rổng gió không lấp đầy
Tránh rằm trăng nấp trong mây
Nhiệt giông giần giật trộn ngày vào đêm.

Lòng run nghe sét rì rầm
Mùa đang thay áo, lá chầm chậm rơi
Hồn người đụng khúc chơi vơi
Nghe dâu bể hát những lời cay chua.

Tóc mai bổng rối gió lùa
Rưng rưng sợi trắng, khóc mùa phai phôi.
Sương buông thăm thẳm đêm trời
Chim bay rơi xuống vũng bồi trầm luân.

Vời trông con nước trên nguồn
Trăm sông chảy lạc cho trùng dương đau
Ngàn xưa nấc… lạnh canh thâu
Vàng khuya, mắt đỏ hoen màu trần ai.

Phù điêu khiếm khuyết hình hài
Tượng đồng bia đá thở dài bó tay.
Gởi sầu theo gió xa bay
Đời đau hết ngưởng lộn ngày thành đêm.
Mai Đình Dân
Chưa phân loại
Uncategorized