Tác giả: Thiên Ân
MẮT ƯỚT
Mắt nàng ươn ướt lúc bình minh
Khi mây xô gió rất vô tình
Khi nắng ùa về hôn làn tóc
Khi hoa kể chuyện mộng nguyên trinh
Mắt nàng ươn ướt lúc ban trưa
Ông Trời đánh vội mấy giọt mưa?
Khi trái bồ hòn còn đăng đắng
Khi bóng giai nhân đã sang mùa
Mắt nàng ươn ướt lúc hoàng hôn
Con đường lởm chởm tuổi đá hờn
Chiếc lá lìa canh xa vội vã
Hàng cây nhạt nhẽo mùi phấn son
Mắt nàng ươn ướt lúc sang đêm
Lạnh trọn bờ vai,thấm tóc mềm
Tơ trời rụng cánh ngoài song cửa
Vạn vật phơi mình héo con tim
Mắt nàng ươn ướt đầy mi ngoan
Ai hứng nỗi buồn lệ chứa chan?
Ai lau khô ráo làn môi mọng?
Ai đếm tuổi yêu dưới trăng tàn?
Mắt nàng ươn ướt trong hồn tôi
Đánh thức tình yêu tiếng gọi mời!
Lang thang khuya sớm trong trời đất
Thử hỏi lòng ai chẳng bồi hồi?
Ân Thiên ( Bình Dương)
Mắt nàng ươn ướt lúc bình minh
Khi mây xô gió rất vô tình
Khi nắng ùa về hôn làn tóc
Khi hoa kể chuyện mộng nguyên trinh
Mắt nàng ươn ướt lúc ban trưa
Ông Trời đánh vội mấy giọt mưa?
Khi trái bồ hòn còn đăng đắng
Khi bóng giai nhân đã sang mùa
Mắt nàng ươn ướt lúc hoàng hôn
Con đường lởm chởm tuổi đá hờn
Chiếc lá lìa canh xa vội vã
Hàng cây nhạt nhẽo mùi phấn son
Mắt nàng ươn ướt lúc sang đêm
Lạnh trọn bờ vai,thấm tóc mềm
Tơ trời rụng cánh ngoài song cửa
Vạn vật phơi mình héo con tim
Mắt nàng ươn ướt đầy mi ngoan
Ai hứng nỗi buồn lệ chứa chan?
Ai lau khô ráo làn môi mọng?
Ai đếm tuổi yêu dưới trăng tàn?
Mắt nàng ươn ướt trong hồn tôi
Đánh thức tình yêu tiếng gọi mời!
Lang thang khuya sớm trong trời đất
Thử hỏi lòng ai chẳng bồi hồi?
Ân Thiên ( Bình Dương)