Tác giả: Quan Dương
Khi chồng em không phải là anh
Công viên cũ thu buồn hơn năm trước
Chiếc lá rụng thở dài trên mặt đất
Không có em anh chẳng thiết tha nhìn
Khi chồng em không phải là anh
Hơi thở đó hết thơm mùi con gái
Mỗi lúc nhớ tim anh như thắt lại
Chút hương xưa giờ nay đã không còn
Khi chồng em không phải là anh
Chiếc mền đắp không ấm lòng cô quạnh
Nằm cong queo như con tôm đông lạnh
Trách mẹ cha sanh chi đứa thất tình
Khi chồng em không phải là anh
Con em đẻ sẽ mang tên người khác
Uổng công anh mười năm trời chiu chắt
Thua người dưng vỏn vẹn chỉ một ngày
Khi chồng em không phải là anh
Đã mấy bận muốn nhảy lầu tự vận
Bởi cái chết còn sầu hơn định mệnh
Anh nhát gan nên đành sống cam lòng
Nhưng nếu chồng em y chóc là anh
Thì chưa chắc anh trở thành thi sĩ.
Quan Dương
Công viên cũ thu buồn hơn năm trước
Chiếc lá rụng thở dài trên mặt đất
Không có em anh chẳng thiết tha nhìn
Khi chồng em không phải là anh
Hơi thở đó hết thơm mùi con gái
Mỗi lúc nhớ tim anh như thắt lại
Chút hương xưa giờ nay đã không còn
Khi chồng em không phải là anh
Chiếc mền đắp không ấm lòng cô quạnh
Nằm cong queo như con tôm đông lạnh
Trách mẹ cha sanh chi đứa thất tình
Khi chồng em không phải là anh
Con em đẻ sẽ mang tên người khác
Uổng công anh mười năm trời chiu chắt
Thua người dưng vỏn vẹn chỉ một ngày
Khi chồng em không phải là anh
Đã mấy bận muốn nhảy lầu tự vận
Bởi cái chết còn sầu hơn định mệnh
Anh nhát gan nên đành sống cam lòng
Nhưng nếu chồng em y chóc là anh
Thì chưa chắc anh trở thành thi sĩ.
Quan Dương