Tác giả: Quan Dương
Dẫu bạn ta bây giờ đã cũ
Cõng bao mùa mưa nắng còn đâu
Song mỗi lúc trở trời chuyển gió
Sớt chia ta ít nỗi dãi dầu
Ta với bạn hai tên đen đủi
Trên xứ người thất lạc quê xa
Nửa cuộc đời làm thân chùm gửi
Tháng năm treo bản án : bệnh già
Đứa chống gậy bám đeo cuộc sống
Đứa già nua chở bạn gồng mình
Tiếng nhớt máy nghẹn trào cuống họng
Chạy lòng vòng giỡn mặt tử sinh
Sáng xa lộ bươn chen hỗn độn
Lấn thân tàn chụp đuổi áo cơm
Dễ ai hiểu lời ta im lặng
Có những ngày bão rớt bên trong
Dẫu đèn đỏ chận ngang rẽ lối
Thân hom hem đứng ngã tư đường
Đôi lúc cũng gầm lên tiếng rú
Góp với đời ngụm khói còn vương
Thời gian bám rượt theo truy nã
Trốn tàn hơi tóc bạc râu phờ
Thành phố vẫn mỗi ngày yên ả
Vẫn hồn nhiên nhìn ta ưu tư
Quan Dương
Cõng bao mùa mưa nắng còn đâu
Song mỗi lúc trở trời chuyển gió
Sớt chia ta ít nỗi dãi dầu
Ta với bạn hai tên đen đủi
Trên xứ người thất lạc quê xa
Nửa cuộc đời làm thân chùm gửi
Tháng năm treo bản án : bệnh già
Đứa chống gậy bám đeo cuộc sống
Đứa già nua chở bạn gồng mình
Tiếng nhớt máy nghẹn trào cuống họng
Chạy lòng vòng giỡn mặt tử sinh
Sáng xa lộ bươn chen hỗn độn
Lấn thân tàn chụp đuổi áo cơm
Dễ ai hiểu lời ta im lặng
Có những ngày bão rớt bên trong
Dẫu đèn đỏ chận ngang rẽ lối
Thân hom hem đứng ngã tư đường
Đôi lúc cũng gầm lên tiếng rú
Góp với đời ngụm khói còn vương
Thời gian bám rượt theo truy nã
Trốn tàn hơi tóc bạc râu phờ
Thành phố vẫn mỗi ngày yên ả
Vẫn hồn nhiên nhìn ta ưu tư
Quan Dương