Tác giả: TA
Anh hỏi em:
"Mùa Xuân khoe muôn sắc,
Đoá hoa tươi có dành lại cho anh ?"
Em bảo rằng:
"Bao hoa thắm trên cành,
Đâu phải chỉ hoa em là duy nhất!"
Anh hỏi em:
"Hạ về trong trời đất,
Em có dành chút nắng sưởi lòng anh ?"
Em bảo rằng:
"Tia nắng quá mong manh,
Sáng cũng vội rồi lụi tàn cũng vội!"
Anh hỏi em:
"Mùa Thu vàng lá rối,
Có hay không một chiếc lá em dành ?"
Em bảo rằng:
"Lá rơi rụng quá nhanh,
Heo may đến làm lòng em giá buốt!"
Anh hỏi em:"
Mùa Đông về phía trước,
Có cho anh khơi dậy ngọn lửa lòng ?"
Em bảo rằng:
"Tuyết trắng của mùa Đông,
Sẽ băng giá trái tim em vĩnh cửu!"
Anh hỏi em:
"Cuộc đời đầy giông tố,
Có cho anh cùng san sẻ, chở che ?"
Em bảo rằng:
"Đời muôn lối cách chia,
Trăm ngã rẽ ... tận cùng nào ai biết!"
Anh hỏi em:
"Bài thơ tình anh viết,
Có làm em xao xuyến chút tâm tư ?"
Em bảo rằng:
"Lời giả dối đầu môi,
Bao thi sĩ đã từng dùng qua nó!"
Tháng hai ngày hai mươi sáu năm hai ngàn lẻ năm.
"Mùa Xuân khoe muôn sắc,
Đoá hoa tươi có dành lại cho anh ?"
Em bảo rằng:
"Bao hoa thắm trên cành,
Đâu phải chỉ hoa em là duy nhất!"
Anh hỏi em:
"Hạ về trong trời đất,
Em có dành chút nắng sưởi lòng anh ?"
Em bảo rằng:
"Tia nắng quá mong manh,
Sáng cũng vội rồi lụi tàn cũng vội!"
Anh hỏi em:
"Mùa Thu vàng lá rối,
Có hay không một chiếc lá em dành ?"
Em bảo rằng:
"Lá rơi rụng quá nhanh,
Heo may đến làm lòng em giá buốt!"
Anh hỏi em:"
Mùa Đông về phía trước,
Có cho anh khơi dậy ngọn lửa lòng ?"
Em bảo rằng:
"Tuyết trắng của mùa Đông,
Sẽ băng giá trái tim em vĩnh cửu!"
Anh hỏi em:
"Cuộc đời đầy giông tố,
Có cho anh cùng san sẻ, chở che ?"
Em bảo rằng:
"Đời muôn lối cách chia,
Trăm ngã rẽ ... tận cùng nào ai biết!"
Anh hỏi em:
"Bài thơ tình anh viết,
Có làm em xao xuyến chút tâm tư ?"
Em bảo rằng:
"Lời giả dối đầu môi,
Bao thi sĩ đã từng dùng qua nó!"
Tháng hai ngày hai mươi sáu năm hai ngàn lẻ năm.