Tác giả: Cohoang Tinhbuon
Cứ mỗi lần trời đổ xuống giọt Ngâu
Em lặng lẽ ôm sầu...tim quặn thắt
Rồi cứ thế đôi môi buồn níu chặt
Lệ trào dâng...lên mắt sắp vỡ òa.
Gì buồn hơn khi hạnh phúc chia xa
Mà tình vẫn luôn mặn mà thương nhớ
Đêm gối chiếc bơ vơ ngồi than thở
Bởi con tim đang rất sợ nghẹn ngào.
Anh đi rồi em thao thức nghiêng chao
Đếm nỗi nhớ dâng trào đêm khắc khoải
Em chờ anh...mắt dỏi tìm mòn mỏi
Tháng ngày qua đã chống chọi với đời.
Như lá vàng chới với dưới mưa rơi
Rồi rớt xuống ngàn đời không trở lại
Nhìn chỉ biết thở dài ôm ngang trái
Khóc cho Thu trời trải lá ngập đường.
7.9.2015
Em lặng lẽ ôm sầu...tim quặn thắt
Rồi cứ thế đôi môi buồn níu chặt
Lệ trào dâng...lên mắt sắp vỡ òa.
Gì buồn hơn khi hạnh phúc chia xa
Mà tình vẫn luôn mặn mà thương nhớ
Đêm gối chiếc bơ vơ ngồi than thở
Bởi con tim đang rất sợ nghẹn ngào.
Anh đi rồi em thao thức nghiêng chao
Đếm nỗi nhớ dâng trào đêm khắc khoải
Em chờ anh...mắt dỏi tìm mòn mỏi
Tháng ngày qua đã chống chọi với đời.
Như lá vàng chới với dưới mưa rơi
Rồi rớt xuống ngàn đời không trở lại
Nhìn chỉ biết thở dài ôm ngang trái
Khóc cho Thu trời trải lá ngập đường.
7.9.2015