Em Đã Đi

Tác giả: Hồng Dương

Con đường vắng hoàng hôn ôi vàng vọt
Em đi rồi sầu rót xót dạ anh
Cánh rừng ngây lồng gió thổi khô hanh
Lòng cũng vắng tròng trành nghiêng khúc khuỷu

Đời cô quạnh lời thơ em thâm thúy
Trói hồn anh say túy lúy lao lung
Em đi rồi nên nỗi nhớ lạnh lùng
Hao chiếc bóng ngại ngùng anh lặng bước

Đường tình ải tan tành như bóng nước
Cõi cô liêu rách xước mắt tìm ai
Đến khi nào hương tóc em nhạt phai
Âu số kiếp vô tài anh chân mỏi...

Em đã đi để lòng anh cứ hỏi
Làn mi em nắng rọi có mơ mang
Hương tóc bay gió thổi có lỡ làng
Ai hiểu được ...huyền trang đời em gởi…

Thôi chấp nhận lòng anh đau như xới
Cõi vô cùng hồn chới với tang thương
Tâm chát chua chờ chưc xáo đêm trường
Thôi vĩnh biệt !... hoang đường thời mơ tưởng…

Đông Hà, Quảng Trị. 15.02.2016
Chưa phân loại
Uncategorized