Tác giả: Trinhcamle
Chiều nghiêng cho nắng vội tàn
Sương đêm sớm lạnh ướt hoàng hôn xa
Quay lưng mờ mịt lối tà
Gió heo heo lạnh đi qua vai người
Trở về gác trọ chơi vơi
Gối tay đếm tiếng mưa rơi ngoài thềm
Giọt nào nặng hạt trong đêm
Mà chiếc lá mềm lộp bộp thở than
Quờ tay qua phải ngỡ ngàng
Trở vai nghiêng trái bẽ bàng thân côi
Ca dao về giúp ru hời
Kẻo đêm thăm thẳm nghe đời mông lung
Nhìn qua khe cửa mịt mùng
Mong bình minh rạng về cùng nắng mai
Cho trôi trăn trở đêm dài
Đem nguyên một thuở u hoài giấu đi.
Sương đêm sớm lạnh ướt hoàng hôn xa
Quay lưng mờ mịt lối tà
Gió heo heo lạnh đi qua vai người
Trở về gác trọ chơi vơi
Gối tay đếm tiếng mưa rơi ngoài thềm
Giọt nào nặng hạt trong đêm
Mà chiếc lá mềm lộp bộp thở than
Quờ tay qua phải ngỡ ngàng
Trở vai nghiêng trái bẽ bàng thân côi
Ca dao về giúp ru hời
Kẻo đêm thăm thẳm nghe đời mông lung
Nhìn qua khe cửa mịt mùng
Mong bình minh rạng về cùng nắng mai
Cho trôi trăn trở đêm dài
Đem nguyên một thuở u hoài giấu đi.